Tóc nâu

TƯỞNG QUÊN...


Khoảng cách ngàn khơi nên xa dịu vợi
Tình chia tay. Tình vơi nhớ bao nhiêu?
Giá đừng có thuở mưa nắng, sáng chiều
Ta chẳng có niềm chắt chiu, trống vắng!



Tháng ba lại về, tháng ba rất ấm
Cỏ chen hoa, sắc đẹp đến lạ thường
Chợt ngoáy nhìn mùa dĩ vãng vương vương
Thấy đâu đó còn ngát hương thương nhớ...

Mùa đông trôi xa. Mùa Xuân trăn trở
Mang lắm tội tình một thuở, gọi tên...
Có cơn mưa chiều lấm tấm, buồn thênh
Rơi nhỏ giọt như ngậm ngùi khắc khoải



Mùa Xuân năm xưa vẫn còn tồn tại
Nắng chuyển mùa, mình ngần ngại lời yêu
Trên lá, trên hoa...ta viết rất nhiều
Nỗi buồn câm từng cánh, điều nhắn gởi...

Nắng xuân về đây, chợt buồn đến tội
Vẫn là ngàn khơi, dịu vợi trôi ngang
Cánh thư thời xưa đã úa, đã vàng
Tưởng quên,
sao bâng khuâng lại rõ ràng đến vậy...



 


 


 

Được bạn: HB đưa lên
vào ngày: 18 tháng 3 năm 2014

Bình luận về Bài thơ "TƯỞNG QUÊN..."